Cảm xúc về một ngày vô cùng đáng nhớ và xúc động

Cảm xúc về một ngày vô cùng đáng nhớ và xúc động

Cảm xúc về một ngày vô cùng đáng nhớ và xúc động

Hưởng ứng ngày Người khuyết tật Việt Nam 18/4 và hướng tới kỷ niệm ngày thành lập Hội Người khuyết tật thành phố Hà Nội với khẩu hiệu "Đoàn kết – Hòa Nhập – Bình đẳng", Câu lạc bộ Chấn thương cột sống" Khát vọng" tổ chức chương trình "Dã ngoại Xanh"  tại PHÙ ĐỔNG GREEN PARK - thôn Phù Đổng 2, xã Phù Đổng, huyện Gia Lâm. Hà Nội.

Lo lắng

Thông tin dự báo thời tiết Hà nội sẽ có mưa to 2 ngày liền khiến cho Ban tổ chức vô cùng lo lắng. Không lo lắng sao được khi hội nghị đã được chốt với 80 thành viên và 20 khách mời. Nỗi lo lắng đã hiện hữu, cơn mưa rào xối xả tử đêm hôm trước đến sáng hôm sau không ngớt, liên tục những tin nhắn, cuộc gọi “Chỗ em mưa quá không đi được", “Em xin phép không tham gia vì nhà xa mà mưa quá”… “Nhà em có việc”…. BTC không ai ngủ được, thấp thỏm ngóng nghe ngoài trời, và chỉ biết "cầu Trời khấn Phật", mong sao trời tạnh để mọi người có thể đến tham dự, 50% thôi cũng vui lắm rồi.


Chị em phụ nữ hỗ trợ đẩy xe ba bánh lên hiên

Anh chị em trong Ban tổ chức phải đi từ hôm trước, tự bỏ tiền  thuê nhà nghỉ gần PHÙ ĐỔNG GREEN PARK để làm công tác chuẩn bị cho ngày hôm sau như: đóng gói quà của nhà tài trợ gửi sang từ hôm trước,  chuẩn bị phòng họp, phông chữ nên hầu hết không ai ngủ được, chưa sáng ra anh em đã í ới nhắn tin cho nhau, nhưng không ai dám nói ra cái điều xấu nhất, vẫn động viên nhau cố gắng “ngày mai trời sẽ tạnh”, nhưng tôi biết trong lòng họ đầy lo âu.

Để tổ chức 1 chương trình đối với người không khuyết tật đã khó, với người khuyết tật lại toàn ngồi xe lăn như chúng tôi càng khó bội phần.

Dậy sớm, anh em sang  hội trường, trời vẫn không ngớt mưa, Tuyên Vũ và anh Chiến Bom là người đến sớm nhất, rồi đến Chủ nhiệm Lương Minh Nguyệt, anh Quang, chị Hương và tôi. Mưa to khiến việc di chuyển của anh chị em xe lăn càng khó khăn, chỉ có 1km từ nhà nghỉ ra công viên mà không thể đi xe lăn có đầu kéo, lại phải bỏ tiền đi taxi sang. Tất cả anh em Ban tổ chức ngồi thẫn thờ chờ đợi, 8h rồi mà không chưa thấy ai đến, chẳng ai buồn ăn gì cả, lo lắng hiện lên trên nét mặt của mỗi người, thời gian cứ trôi đi trong im lặng…

Bỗng lấp ló 1 chiếc ô tô tiến vào cổng công viên…, ít phút sau chiếc thứ 2… rồi chiếc thứ 3…. Một người đến…2 người đến…rồi 30 người…80 người.

Trời ơi! Không thể tin nổi!!!

Chúng tôi đã vỡ òa trong cảm xúc, không tin đó là sự thật, mọi người đã đến gần như đầy đủ - Ông trời đã không phụ công lao của anh chị em trong ban tổ chức, Xúc động vô cùng.

Cảm phục

Tất cả những gì mà thành viên Ban tổ chức làm không thấm vào đâu so nỗi vất vả di chuyển của các bạn ở xa cách đến 50-60-80 km để đến được đây, như Ba vì, Vĩnh phúc, Quảng Ninh, Thái Nguyên, Hải dương. Vất vả nhất có lẽ là những thành viên đi xe ba gác như Nguyễn Viết Minh và 3 bạn (Hương, Đạo, Trung) ngồi trên thùng xe, phải gọi là “Chuyến xe bão táp” theo đúng nghĩa:

Viết Minh (lái xe) nói: “Mưa to gió táp ướt hết quần áo giờ lạnh quá anh ạ, nhưng may mà cũng đưa mọi người đến nơi an toàn. Nhẹ cả người…”

Minh Hương - người ngồi trên xe nói: “Em ở trên vừa khóc vừa cười anh ạ. Nước mưa thì xối xả vào ngưòi, tay thì mỏi nhừ, một tay chặn nước chảy vào người,một1 tay bám để ko bị bắn ra khỏi xe. Hic.. hic. Vượt mọi rào cản để thong dong cùng bạn đồng tật trên 40km đường trường đến với buổi kỷ niệm ngày người khuyết tật Việt Nam 18/4”

Nhìn cảnh các bạn vượt qua giới hạn của thử thách để đến buổi gặp mặt, đến với những người đồng cảnh, tôi đã khóc không phải vì thương cảm mà là TỰ HÀO vô cùng tình thần không đầu hàng của các chiến binh chấn thương cột sống. Nếu tôi ở trong trường hợp như các bạn chắc tôi không thể vượt qua được. Cảm ơn các bạn của tôi !

Tất cả mọi người đã đến gần đông đủ, chỉ còn thiếu một vài thành viên vì những lý do bất khả kháng không thể tham dự. Cuộc họp  bắt đầu hơi muộn, nhưng đã thành công tốt đẹp hơn cả  mong đợi. Trên khuôn mặt các thành viên luôn nở nụ cười rạng rỡ, bởi họ được gặp những người đồng cảnh, được nói chuyện tâm sự sau hơn 2 năm vì dịch Covid không gặp nhau, và hơn hết họ cảm thấy tự hào vì đã vượt qua giới hạn của chính mình để đến được đây – mái nhà CLB chấn thương cốt sống "Khát vọng".

Một buổi sinh nhật ý nghĩa cho hơn 50 thành viên sinh 6 tháng đầu năm và 200 suất qùa do gia đình Thiện tâm Duyên tài trợ đã được gừi đến tận tay các thành viên. Những tấm lòng ấm áp được sẻ chia.

Trong chương trình có cuộc đua xe lăn vào buổi sáng, nhưng vì mưa to nên phải tạm hoãn. Chiều tạnh mưa nhưng đường đua rất bẩn và xấu, Ban tổ chức họp bàn và với  sự quyết tâm rất cao của các tay đua “công thức 1”, cuộc đua vẫn được diễn ra. Một tinh thần thép của những chiến binh 4 bánh, đã làm nên thành công của cuộc đua. Xin cảm ơn các bạn !

   Giải nam: Giải nhất – Nguyễn Thái; Giải nhì - Đoàn Dũng; Giải ba- Xuân hùng

   Giải nữ: Giải nhất – Minh Hương; Giải nhì – Nguyễn Lý; Giải ba – Nguyễn Hương

Giải nhất nữ- Minh Hương nói: “ Vượt mọi rào cản, khó khăn của trời mưa, đường sình lầy trơn trượt, trên chiếc xe lăn và bộ váy xinh xắn các nữ chiến binh đã chinh phục đường đua để chiến thắng chính bản thân họ và được sống những giây phút thật ý nghĩa... với thể trạng , sức khỏe còn lại… thì ... mọi khó khăn, những sự kỳ thị coi thường khác... chẳng còn ý nghĩa gì cả. Chỉ cần vậy thôi ...”

“Họ đã sống hết mình cho những phút giây hiện tại

Họ đã sống như những đóa hoa tỏa ngát hương thơm”

Lắng đọng

Buổi giao lưu gặp mặt trong  điều kiện thời tiết khắc nghiệt kết thúc một cách tốt đẹp,  để lại trong tôi bao cảm xúc, lắng đọng. Một ngày hoạt động vô cùng ý nghĩa, đầy tình thân ái của Câu lạc bộ CTCS Khát vọng.

Vài dòng nhắn nhủ các bạn khuyết tật khác còn chưa tự tin ra ngoài hòa nhập cộng đồng. Các bạn hãy tự tin ra ngoài nhé, còn rất nhiều người tốt sẽ giúp đỡ các bạn khi gặp khó khăn. Hãy ra ngoài để thấy những người cũng cảnh vui vẻ, mặc những bộ cánh xinh xắn, làm những công việc như người bình thường, vui vẻ cười đùa. Để thấy họ làm được mình cũng sẽ làm được...Dù cuộc sống hàng ngày còn nhiều muộn phiền, tủi hờn, lo toan, nhưng hãy dành một ngày vui vẻ bên những người cùng cảnh, hãy dành một vài ngày, vài giờ sống trọn vẹn cho mình để lấy năng lượng tích cực vượt qua tất cả các bạn nhé.

Và nhắn nhủ cả những người thân ,  những gia đình có các bạn khuyết tật. Hãy động viên , quan tâm, chia sẻ với con, em, vợ, chồng mình, những người kém may mắn. Không ai muốn mình bị như vậy, chính họ  đã và đang rất buồn, rất khổ tâm, chỉ là cố gắng vui vẻ , cố gắng tỏ ra mình ổn để khỏi khiến người khác bận lòng vì mình. Nhưng cũng đừng vì thế mà coi là bình thường, là họ đã ổn, thay vào đó hãy động viên, khích lệ, hãy quan tâm ngay bây giờ, ở hiện tại để họ được sống trọn vẹn hơn. Đừng nghĩ rằng khi nào họ gặp khó khăn, cùng cực hay chỉ khi nào họ cần giúp đỡ thì mới dang tay sẵn sàng.

Bởi cuộc đời ngắn lắm chẳng ai biết trước được điều gì sẽ diễn ra ở tương lai. Vì vậy thay vì âm thầm nghĩ rằng sẽ luôn bên cạnh họ thì hãy HÀNH ĐỘNG đi, hãy làm những điều cần thiết NGAY ở hiện tại đi, đừng đợi đến tương lai!!!

Phạm Tuấn Kiệt
CLB Chấn thương cột sống