Bình đẳng giới trong cuộc sống của tôi
CUỘC THI VIẾT
"Bình đẳng giới – Vì một cuộc sống tốt đẹp"
Tên Tác Phẩm: BÌNH ĐẲNG GIỚI TRONG CUỘC SỐNG CỦA TÔI
Mã số : 04
Tác giả: Nguyễn Thị Mỹ Hà
Như các bạn đã biết tự cổ chí kim con người ta luôn đấu tranh cho sự công bằng, bình đẳng. Nổi bật trong lịch sử là các cuộc đấu tranh đòi bình đẳng giới và bình đẳng chủng tộc. Vấn đề bình đẳng giới đến ngày nay vẫn còn tuy không còn gay gắt như xưa, nhưng tư tưởng trọng nam kinh nữ vẫn còn tồn tại trong nhân dân: người ta vẫn có tư tưởng ”đẻ cố lấy thằng con trai mới thôi”, hay “con gái học xong lớp 12 thì lấy chồng”, “việc nhà là việc của phụ nữ”. Chính những tư tưởng này làm cho vấn đề bất bình đẳng giới tồn tại, giết chết tài năng của những người phụ nữ.
Bình đẳng giới là việc nam, nữ có vị trí, vai trò ngang nhau, được tạo điều kiện và cơ hội phát huy năng lực của mình cho sự phát triển của cộng đồng, của gia đình và thụ hưởng như nhau về thành quả của sự phát triển đó.
Bất bình đẳng khiến người phụ nữ khổ lắm rồi, nhưng đối với phụ nữ khuyết tật thì nỗi khổ đó đã là 2 tầng khổ, 2 tầng bất bình đẳng. Họ phải chịu bất bình đẳng giới và sự phân biệt đối xử của những người khỏe mạnh.
Tuyệt tình cốc (Ninh Bình)
Tôi sinh ra kém may mắn khi sức khỏe không như bạn bè đồng trang lứa, do yếu gân nên quá trình phát triển cơ thể chậm, 4 tuổi mới có thể đi bước đi đầu tiên. Nhưng tôi vẫn may mắn khi bố mẹ không vì vậy mà không quan tâm tôi, họ yêu tôi gấp bội. Họ đưa tôi đi chạy chữa, cho tôi đến trường, chưa bao giờ bố mẹ bảo tôi nghỉ học. Vì họ biết rằng chỉ có con đường học là con đường duy nhất để tôi có thể tự lo cho cuộc sống của tôi khi trưởng thành.
Nhà tôi có 3 chị em, sau tôi là 2 thằng em trai, những việc trong nhà chị em tôi đều san sẻ nhau. Chúng tôi chia nhau việc nhà, rửa bát thì chia mỗi đứa rửa một bữa, quần áo mỗi đứa giặt một hôm... Do bố mẹ và tôi đi làm, 2 em đi học nên ông nội sẽ đảm nhận việc nấu cơm trưa và tối.
Mọi chuyện trong nhà thì bố mẹ tôi cùng đưa ra ý kiến và quyết định. Bố mẹ luôn tôn trọng quyết định của nhau. Bố là người tâm lý, trước khi quyết định việc gì đều hỏi ý kiến mẹ, nếu mẹ không đồng ý bố sẽ không làm. Khi có thời gian rảnh rỗi bố cũng làm việc nhà hoặc nấu cơm.
Tôi tuy là người khuyết tật nhưng chưa khi nào tôi làm bố mẹ phiền lòng. Sau khi học hết chương trình THPT, tôi đã thi đại học và tôi chọn ngành Lịch sử trường Đại học Khoa học Thái Nguyên là nơi để tiếp tục con đường tiến tới tương lai tươi sáng của mình. Khi nói với gia đình rằng mình sẽ lên Thái Nguyên học đại học, bố đã hết sức ủng hộ, còn mẹ thì có chút lo lắng bảo tôi học cao đẳng ở Hà Nội cho gần, nhưng tôi nhất quyết với lựa chọn của mình. Đến ngày nhập học, bố mẹ đưa tôi lên trường, khi về mẹ đã khóc vì mẹ lo tôi khổ, vì đây là lần đầu tiên tôi xa gia đình nhưng rồi họ cũng dần yên tâm. Thời gian đầu ngày nào bố mẹ cũng gọi hỏi tình hình và để tôi đỡ nhớ nhà, sau thì 1 tuần gọi 1 lần, có khi cả nửa tháng tôi mới gọi về.
Chụp kỉ yếu lớp Lịch sử k13-k14 đại học Khoa học Thái Nguyên
Trong quá trình học tôi luôn nỗ lực hết mình. Trong học tập tôi luôn nằm trong top đầu của lớp, được các thấy cô yêu mến, tôi tích cực tham gia các hoạt động ngoại khóa. cắm trại nhân kỉ niệm 15 năm thành lập trường. Do đặc thù của ngành Lịch sử nên tôi được đi thực tế khắp nơi như Đền Đô, Đền Kinh Dương Vương (Bắc Ninh), Hồ Ba Bể (Bắc Kạn), Quần thể di tích Cố đô Huế, cố đô Hoa Lư (Ninh Bình), khu di tích ATK Định Hóa (Thái Nguyên), ATK Tuyên Quang, Lam Kinh (Thanh Hóa), thành cổ Quảng Trị, Ngã ba Đồng Lộc, quê Bác Hồ, viếng mộ đại tướng Võ Nguyên Giáp. Các chuyến đi thực tế đã cho tôi mở rộng tầm mắt, khiến tôi thêm yêu đất nước. Do cố gắng và nỗ lực không ngừng của bản thân mà tôi đã kết thức sớm chương trình học của mình, tôi học xong 135 tín chỉ trong vòng 3 năm 3 tháng, được học cảm tình Đảng. Tôi ra trường vào tháng 10 năm 2019 với tấm bằng giỏi.
Sau khi ra trường tôi đã xin vào làm nhân viên văn phòng, và tích cực tham gia các chương trình của Người khuyết tật huyện Quốc Oai và thành phố Hà Nội. Trở thành ủy viên ban Kiểm tra hội Người khuyết tật huyện Quốc Oai. Thời gian tới tôi vẫn sẽ tích cực tham gia các hoạt động mang lại lợi ích cho cộng đồng Người khuyết tật, chống bất bình đẳng giới đặc biệt là với phụ nữ và trẻ em gái khuyết tật. Tôi luôn mong muốn sẽ thay đổi được nhận thức của cộng đồng về Người khuyết tật, muốn họ hiểu rằng Người khuyết tật không cần sự thương hại mà cần sự công bằng và yêu thương.
Mong rằng mọi người, những người khuyết tật không được tự ti về bản thân, không nên ỷ nại vào người khác, luôn nỗ lực hết mình để xã hội thấy rằng họ đã nghĩ sai về Người khuyết tật. Chỉ như vậy chúng ta mới có được công bằng!
Một số hình ảnh của tôi:
Chuyến đi thực tế tại Đền Đô (Bắc Ninh)
Đi thực tế tại ATK Thái Nguyên
Tham gia sinh hoạt đoàn trường
Bố lau nhà lúc không đi làm
BTC.