Vượt lên số phận, sống hoà nhập tự tin

Vượt lên số phận, sống hoà nhập tự tin

Vượt lên số phận, sống hoà nhập tự tin

 

CUỘC THI VIẾT

"Bình đẳng giới – Vì một cuộc sống tốt đẹp"

 

Tên Tác PhẩmVƯỢT LÊN SỐ PHẬN , SỐNG HOÀ NHẬP TỰ TIN

Mã số : 21
Tác giả: Nguyễn Đình An

Vào những ngày cuối tháng 4 năm 2021, mặc dù tình hình dịch bệnh covid-19, lại bắt đầu bùng phát với những diễn biến hết sức phức tạp ở trong nước và trên thế giới, nhưng Hội Người khuyết tật (NKT) tỉnh Hà Giang vẫn khẩn trương chuẩn bị cho buổi ra mắt Câu lạc bộ (CLB) phụ nữ khuyết tật huyện Bắc Mê theo kế hoạch.

Đoàn chúng tôi đã đến nhà chị, một phụ nữ khuyết tật do Hội NKT huyện Bắc mê, giới thiệu. Mặc dù mới chớm vào hè nhưng mọi người trong đoàn công tác chúng tôi đã cảm nhận được những cái nóng oi ả, khó chịu của vùng núi đất thấp. Bước chân vào nhà chúng tôi bắt gặp được không khí tất bật của một bà chủ xinh đẹp ngồi trên chiếc xe lăn, luôn nở trên môi nụ cười tươi tắn với những lời mời chào duyên dáng trước một shoop hàng tuy không lớn nhưng khá phong phú về các mặt hàng. Chị là Vũ Thị Đào, sinh năm 1980, hội viên NKT huyện  Bắc Mê -Hà Giang .

Vừa rót nước tiếp khách, chị vừa tranh thủ thông báo kết quả chuẩn bị cho buổi ra mắt CLB phụ nữ khuyết tật huyện vào sáng hôm sau, xong việc chung chị đã dành thời gian khá dài tâm sự về những thăng trầm của bản thân và quá trình nỗ lực vượt lên số phận.

Ở trên đời này không có một người nào khi sinh ra lại muốn mình là NKT. Nhưng cuộc sống là thế, có những điều xảy ra mà đến nằm mơ cũng không bao giờ dám nghĩ đến, nhưng chớ trêu thay, cuộc đời thật cay đắng bỗng một ngày chị đã trở thành NKT và có lẽ số phận đã định đoạt, từ một người lành lặn bỗng chốc chị trở thành NKT mà có muốn thì cũng khổng thể thay đổi được và nó bắt buộc chị phải học cách chấp nhận.

Trước đây chị cũng  là một phụ nữ  khỏe mạnh bình thường như bao người phụ nữ, sau khi trở thành cô giáo tiểu học, năm 2000 chị được phân công vào công tác tại huyện Bắc Mê, một huyện xa xôi của tỉnh Hà Giang. Những ngày đầu đi dạy học cũng như mọi thầy, cô giáo vùng cao khác chị cũng phải trèo đèo lội suối, đi bộ hàng chục cây số đường rừng, đến từng thôn, bản xa xôi, đem đến cho các em học sinh vùng đồng bào dân tộc từng con chữ, dạy các em múa hát, vệ sinh, dạy các em nói tiếng phổ thông… Những năm tháng đầy khó khăn, gian khổ đã khiến các thầy, cô giáo muốn bỏ nghề vì cuộc sống quá nghiệt ngã, đã  lấy đi bao nhiêu sức lực và tuổi thanh xuân nhưng với lòng yêu nghề, mến trẻ đã giúp các thầy, các cô vượt qua tất cả.

Sau 2 năm công tác trong xã, chị được chuyển ra trung tâm huyện. Với sự nỗ lực phấn đấu không mệt mỏi của bản thân, lòng nhiệt huyết của một cô giáo trẻ, sau 12 năm cống hiến chị đã đã phấn đầu và trở thành giáo viên giỏi các cấp và trong suốt 10 năm liền được sự tin tưởng của các cấp quản lý, của bạn bè chị đã được bầu làm Bí thư chi đoàn, tổ trưởng chuyên môn của khối. Với những thành tích của mình năm 2006  đã được vinh dự đứng trong hàng ngũ của Đảng cộng sản Việt Nam.

Tương lai đang tươi sáng là vậy, thế nhưng năm 2012, một biến cố đã xảy ra với bản thân chị, từ một người khỏe mạnh bình thường công việc ổn định, những hoài bão, ước mơ của một cô giáo trẻ đang chờ phía trước bỗng chốc tan biến thành khói, mây. Ngày chị nhận được kết quả mình mắc căn bệnh u tủy sống bắt buộc phải phẫu thuật, thật không còn sự lựa chọn nào khác, bầu trời như sụp đổ trước mắt. Chị đã khóc rất nhiều, cha, mẹ, chồng con hết sức lo lắng cho bệnh tình của chị, đưa chị đi khắp các bệnh viện ở trong, ngoài tỉnh. Cuối cùng ngày phẫu thuật cũng đã đến, niềm hy vọng sau ca phẫu thuật sẽ giúp chị có được một sức khỏe tốt hơn. Nhưng ôi thôi, sau 6 tiếng phẫu thuật cũng là lúc tia hy vọng cuối cùng bị dập tắt, chị chẳng còn cảm giác gì với đôi chân của mình, cơ thể chị mềm như sợi bún, từ đó cuộc sống của chị bắt đầu phụ thuộc hoàn toàn vào người khác.

Sau nhiều năm tìm thầy, chạy chữa khắp nơi tốn không biết bao nhiêu tiền của cuối cùng cuộc đời của chỉ vẫn trở về với con số 0, nhiều khi chị đã tìm đến cái chết để giải thoát cho mình nhưng được sự thương yêu giúp đỡ, đùm bọc của gia đình bạn bè mà chị đã dứt bỏ những suy nghĩ tiêu cực ấy. Chấp nhận nghịch cảnh, chị đã tìm đến trung tâm phục hồi chức năng để học ngồi, học bò, học cách chăm sóc sức khỏe cá nhân và học cách di chuyển bằng xe lăn.

 Chị tâm sự ! Tôi chẳng thể quên được cái ngày mà bác sĩ hướng dẫn cách lên xe lăn, nhìn thì đơn giản vậy thôi mà tôi làm đủ mọi cách cũng không thể nâng nổi một nửa cơ thể đã bị liệt lên chiếc  xe lăn kia, tôi buồn lắm cứ khóc mãi, được các bác sĩ và mọi người trong gia đình động viên tôi lao vào tập tạ để có được đôi tay khỏe mạnh thay đôi chân. Sau bẩy tháng trời ròng rã tôi cũng lên được xe tuy nhiều khi vẫn bị ngã xuống đất  những rồi lại tìm cách lên cho bằng được, chỉ có vậy thôi mà nó đã lấy đi của tôi không biết bao nhiêu mồ hôi, nước mắt. Cuối cùng sau cái cảm giác lên được xe, tự mình di chuyển được tôi sung sướng, hạnh phúc biết bao, cũng từ đó xe lăn đã trở thành người bạn đồng hành với tôi suốt cuộc đời.

Là một Đảng viên, giáo viên, được trau dồi, được đào tu dưỡng rèn luyện chi đã xây dựng cho bản thân ý trí và nghị lực sống theo phương châm "Tàn nhưng không phế" chị đã suy nghĩ, lên kế hoạch  làm lại từ đầu khi cuộc đời chuyển sang một ngã rẽ khác. Với suy nghĩ “cánh cửa này đóng lại, chắc chắn sẽ có cánh cửa khác mở ra”, NKT về thân thể không đáng lo bằng khuyết tật về tâm hồn, vui hay buồn thì vẫn phải sống, chi bằng hãy vui vẻ sống theo hướng tích cực để có được những năng lượng tốt nhất, mình sẽ không chỉ sống cho riêng mình mà còn sống vì chồng con và những người thân yêu khác, dẫu rằng chặng đường phía trước thật vất vả, gian lan nhưng chắc chắn mọi người sẽ luôn giúp đỡ, hỗ trợ khi ta cần. Vậy là chị đã vạch ra kế hoạch mới cho riêng mình. Hằng ngày ngoài thời gian tâp luyện sức khỏe chị đã tìm cách kiếm tiền để có thể tự nuôi sống bản thân, để không trở thành gánh nặng cho gia đình và xã hội.

Ngày đầu tiên đi trên chiếc xe điện 3 bánh cũng là cái ngày chị thoát ra khỏi bốn bức tường với nhiều cảm giác thật mới lạ sau những năm liệt giường. Cái cảm giác được ngắm trời, ngắm đất, bao la đối với chị lúc đó tuyệt vời làm sao, lại được bà con lối xóm, bạn bè đồng nghiệp thăm hỏi động viên khích lệ đã giúp chi vơi đi những tự ti, mặc cảm trong cuộc sống, dẫu rằng có rất nhiều ánh mắt nhìn mình với vẻ ái ngại, cảm thương.

Cũng bắt đầu từ đó chị đã cùng đưa con nhỏ dại của mình rong ruổi trên chiếc xe lăn đi dọc khắp phố với nhiều loại mặt hàng khác nhau phục vụ xã hội, việc làm đầu tiên mới mẻ này đã được mọi người ủng hộ, giúp đỡ, công việc kinh doanh bước đầu khá thuận lợi, chị cảm thấy rất vui thấy mình được hòa nhập với xã hội mà lại kiếm được tiền nuôi chính bản thân. Dần dần được sự quan tâm giúp đỡ của gia đình, sự hỗ trợ của bè bạn chị đã mở được một cửa hàng nho nhỏ tại nhà để thuận tiện cho việc tập luyện lại vừa có thể kinh doanh và làm việc nhà, chăm con nhỏ giúp chồng yên tâm khi đi công tác xa nhà.

Đến nay chị đã hoàn toàn làm chủ được bản thân, làm chủ được cuộc đời mình, có việc làm ổn định với những nguồn thu khá, có thời gian chăm sóc sức khỏe bản thân và chăm lo gia đình  như bao người phụ nữ khác. Đặc biệt với hoàn cảnh của bản thân hiện nay chị đã tích cực tham gia vào mạng lưới câu lạc bộ chấn thương cột sống Việt Nam, phụ trách 3 tỉnh Lào Cai, Yên Bái, Hà Giang. Trong những năm qua CLB đã kết nối với các nhà  tài trợ giúp đỡ NKT gặp khó khăn hoạn nạn, tư vấn  dạy nghề miễn phí, ngoài ra chị còn tham gia các hoạt động khởi nghiệp giành cho NKT tại Hà Nội, cùng các bạn khuyết tật tổ chức các buổi thăm quan, du lịch trải nghiệm cuộc sống, giúp NKT tự tin, hoà nhập cộng đồng. Và hôm nay chị chính thức trở thành Chủ nhiệm CLB phụ nữ khuyết tật của huyện Bắc Mê, Hà Giang, nơi chị đang sinh sống. Hy vọng CLB phụ nữ khuyết tật Bắc Mê sẽ đón được nguồn gió mới khi chị cùng các phụ nữ của huyện triển khai kế hoạch công tác  của hội.

Qua câu chuyện này, tôi muốn nhắn nhủ với các bạn, những NKT hãy tự tin sống bằng nghị lực của chính mình, cuộc đời này nếu luôn biết cố gắng thì thành công chắc chắn sẽ đến với mọi người và cuộc sống cũng sẽ trở lên ý nghĩa, tươi đẹp hơn ./.

BTC.