Hành trình thay đổi cuộc đời

Hành trình thay đổi cuộc đời

Hành trình thay đổi cuộc đời

 

CUỘC THI VIẾT

"Bình đẳng giới – Vì một cuộc sống tốt đẹp"

 

Tên Tác PhẩmHÀNH TRÌNH THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI

Mã số : 09
Tác giả: Nguyễn Thị Kim Oanh

Tôi sinh ra và lớn lên trong 1 gia đình có 4 người con. Bố mẹ đều thoát ly xa quê lên khu Gang Thép làm công nhân trong nhà máy. Tôi là chị cả dưới có 3 em cách nhau 2 tuổi. Năm lên 2 tuổi sau một trận sốt thì 2 chân tôi không thể đi lại như trước. Bệnh viện kết luận tôi bị sốt bại liệt. Sau cú sốc về đứa con đầu lòng bố mẹ đã vái tứ phương khi nghe ai mách ở đâu có thầy giỏi là lập tức cõng tôi đi chữa chạy. Sau bao nhiêu năm ròng, tiền thì mất mà tật vẫn mang.

Chi tiếtHành trình thay đổi cuộc đời .pdf

Cuộc sống của tôi từ đó chỉ quanh quẩn lê la trông nom các em phụ mẹ. Tuổi thơ của tôi chưa từng 1 này được cắp sách đến trường như bao bạn cùng trang lứa. Vì tôi là chị cả bố mẹ làm công nhân không có ai đưa đón tôi đến trường. Để đọc thông viết thạo như ngày hôm nay mẹ tôi đã tận dụng những khoảng thời gian ít ỏi dạy tôi các mặt chữ và ghép vần.

Vì ngoài việc làm nhà nước mẹ phải chăn nuôi trồng cấy để thêm thu nhập nuôi chúng tôi. Năm 10 tuổi tôi được làm quen với việc buôn bán nhỏ lẻ vì nhà tôi ở cạnh mặt đường phường. Động lực để tôi tự bứt phá và khẳng định bản thân như ngày hôm nay là khi tôi nghe được câu nói (CON GÁI ĐÁI KHÔNG QUA NGỌN CỎ) Với suy nghĩ của tôi đó là sự coi thường phái nữ và có sự phân biệt không hề nhỏ.

 


VĐV các tỉnh Thái Nguyên. Sài Gòn 1 & 2 Lâm Đồng trong buổi khai mạc giải cúp

Tôi đã không ngừng phấn đấu ngoài việc bán hàng ban ngày buổi tối tôi tranh thủ đi học may. Sau một tháng tôi xin bố mẹ mở cửa hàng may đo. Vừa may vừa rút kinh nghiệm khi thầy dạy may thấy tôi gần nhà sợ mất khách nên cho công thức ngược, quần thì vếch ống áo thì hớt vạt. Tôi đã rất vất vả để tìm ra nguyên nhân. 

Dần dần cửa hàng may của tôi rất đông khách tôi hầu như không có thời gian để ăn và ngủ. Những ông bố bà mẹ dẫn con mình đến xin học ngày càng đông. Tưởng nghề may sẽ gắn liền với cuộc sống của tôi. Nhưng vài biến cố khác lại đến với cuộc đời tôi. Khi quyết định nghỉ may vài tháng để đi mổ chân. Ca mổ thất bại tôi mất cả năm trời đau đớn. Tôi khóc rất nhiều khi tôi ra viện tình trạng đôi chân nặng hơn khi chưa phẫu thuật. (Giầu 2 con mắt khó 2 bàn tay) tự nhiên 2 bàn tay tôi cứ khô giáp và tróc vảy nứt ra tứa máu. Bác sỹ kết luận tôi bị bệnh Á Sừng. Tôi không thể cầm kim khâu, dù có yêu nghề may đến mấy tôi cũng phải chọn con đường từ bỏ. Giờ phải làm gì vì số vốn ít ỏi còn lại sau 1 năm trời cả gia đình tôi chỉ tiêu không kiếm được đồng nào...

Năm 2003 cả nhà tôi chỉ còn 4.800.000 (Bốn triệu tám trăm ngàn đồng) Tôi bàn với mẹ vay thêm tiền ngươi quen để mở cửa hàng tạp hóa đồ lưu niệm. Được người quen tin tưởng cho vay thêm gần trăm triệu để làm vốn kinh doanh. Trong kinh doanh tôi luôn đặt mình ở địa vị khách hàng, cộng lãi thấp và bán hàng chất lượng. Sau thời gian cửa hàng của tôi có tiếng khách đông lườm lượp. Cả khu chợ thấy vậy đều kinh doanh mặt hàng như của tôi. Suốt bao nhiêu năm tôi phải lo toàn bộ các khoản chi của gia đình và nuôi em gái ăn học vì bố mẹ tôi chỉ có đồng lương mất sức ít ỏi, 3 năm trở lại đây tôi rút vốn và đầu tư dần sang bất động sản gồm nhà và đất tôi muốn mình phải có dòng tiền thụ động lên tôi cho thuê nhà cũng như giá đất biến động hằng ngày hiện giờ tôi có số vốn gần 10 tỷ. Tôi thấy mình vừa có thời gian cho công tác xã hội và theo môn thể thao mà tôi yêu thích. Nói đến thể thao là điều quá xa vời với chúng tôi, như những chú chim gãy cánh đứng nhìn đồng đội của mình đang tung cánh trên bầu trời xanh rộng lớn.

Chúng tôi luôn khao khát được tham gia và cống hiến cũng như rèn luyện thể lực nâng cao sức khỏe. Những khát khao đó luôn là giấc mơ của bao nhiêu con người khuyết tật như chúng tôi. Điều đó thật hạnh phúc là vào tháng 10/2020chúng tôi được sở văn hóa thể thao & Du Lịch Phòng Quản Lý TDTT Thái Nguyên trưng tập vào đội tuyển Quần Vợt Xe Lăn để tham gia vào giải thể thao hội NKT toàn quốc tháng 10 tại TPHCM với môn thể thao Quần Vợt Xe Lăn. Cơ hội đã đến cho những người yêu thể thao mà bị liệt chi dưới. Nó cũng là niềm đam mê vô bờ bến với các anh chị em trong đội tuyển Quần Vợt Xe Lăn Thái Nguyên. Qua những sự cố gắng luyện tập bản thân tôi nói riêng cũng như đội tuyển Quần Vợt Xe Lăn Nữ Thái Nguyên nói chung đã đem một số thành tích đáng kể về cho tỉnh nhà. Giờ đây chúng tôi đang luyện tập để tham gia đại hội thể thao NKT Đông Nam Á lần thứ 11 tại Việt Nam vào tháng 11/2021. 

Ngoài niềm vui khi được tham gia và cống hiến cho hội khuyết tật và CLB phụ nữ khuyết tật TP Thái Nguyên. Cũng như công tác thiện nguyện giúp đỡ những mảnh đời khó khăn. Mỗi khi về đến nhà, đứa con gái bé bỏng lại chạy ra ôm trầm lấy mẹ, ríu rít khoe với mẹ những thành tích ở lớp ở trường. Tôi ghì chặt con gái vào lòng. Tràn đầy niềm hạnh phúc của người mẹ khuyết tật đơn thân. Tôi nhớ lại những câu thơ của mẹ, bà đã sáng tác tặng tôi sau khi sinh bé.


…Muốn xua đi cái rét mùa đông
Chỉ có con là mặt trời sưởi ấm….

Hoặc

…mẹ yêu thương nâng lưu viên ngọc quý
Mà cả đời mẹ khát vọng ước mong
Con là nguồn nước ngọt xanh trong
Để tắm mát cả đời cho mẹ

 

Link file tác giả gửi dự thi: 

https://drive.google.com/file/d/1QfFfJYu9rl-H0PNH92ltg_h3GWdZ6tW7/view?usp=sharing

 

BTC.