Chị - Người truyền cảm hứng trong tôi
CUỘC THI VIẾT
"Bình đẳng giới – Vì một cuộc sống tốt đẹp"
Tên Tác Phẩm: CHỊ - NGƯỜI TRUYỀN CẢM HỨNG TRONG TÔI
Mã số : 13
Tác giả: Đỗ Thị Xuân Nga
Tôi sinh ra không may mắn bị bại liệt bẩm sinh teo dần đôi chân do bị nhiễm chất độc màu da cam ảnh hưởng từ bố. Từ nhỏ tôi chỉ sống quanh quẩn trong ngôi nhà nhỏ, chỉ biết đường từ nhà đến trường, học hết phổ thông tôi nghỉ học nên càng ít tiếp xúc với mọi người lạ, tính tôi lại nhút nhát, mặc cảm, tự ti ít giao tiếp với bên ngoài cuộc sống nhưng từ khi quen biết chị mọi thứ trong tôi đã thay đổi theo hướng tốt lên rất nhiều.
Mọi người gọi chị là cô gái “thủy tinh” đó là chị Vũ Thị Kim Liên, sinh năm 1967, ở tổ 11, Phường Quan Triều, TP Thái Nguyên. Bởi từ nhỏ chị đã mắc căn bệnh xương thủy tinh khiến đôi chân không phát triển được, mỗi hoạt động của chị đều phải rất nhẹ nhàng, để tránh vỡ mẻ xương. Mặc dù rất khó khăn trong việc vận động hay sinh hoạt cá nhân nhưng trong con người chị luôn tràn đầy niềm tin vào một ngày mai tươi sáng. Trước đây tôi cũng hay có những suy nghĩ tiêu cực nhưng chị luôn động viên tôi, Chị kể cho tôi nghe những câu chuyện về những tấm gương vượt lên số phận trong sách báo cũng như ngoài đời thường…
Năm 2005 qua sách báo và ti vi… chị thấy nhiều tỉnh thành khác đã có Hội người khuyết tật mà Thái Nguyên chưa có, chị nảy ra ý định đứng ra thành lập Ban vận động Hội Người khuyết tật thành phố Thái Nguyên để những người khuyết tật có nơi sinh hoạt, được sẻ chia những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Nghĩ vậy chị nhờ bố mẹ đến nhà một số bạn bè cùng cảnh vận động họ tham gia sinh hoạt, tôi vẫn nhớ như in chị hỏi tôi “Nga có muốn tham gia sinh hoạt hội người khuyết tật không”, chị giải thích cho tôi, “khi tham gia hội em sẽ có cơ hội gặp gỡ những bạn đồng cảnh, có nơi để chia sẻ những niềm vui nỗi buồn trong cuộc sống, cùng giúp đỡ nhau có một cuộc sống tốt đẹp hơn”. Nghe vậy tôi thấy thích lắm, tôi đồng ý tham gia hội. Thời điểm ấy chị đã nhờ bố mẹ chị đến từng nhà có người khuyết tật để vận động họ tham gia vào hội người khuyết tật, trong quá trình vận động chị đã vận động được 13 người tham gia trong đó có 7/13 là nữ. Phiên họp đầu tiên được tổ chức tại nhà chị, bố chị phải đi xe máy đón từng người về họp.
Chị Vũ Thị Kim Liên, Nguyên PCT Khóa I – Hội NKT TP Thái Nguyên
Sau phiên họp chị lại nhờ bố mẹ đi hỏi các thủ tục thành lập Hội. Sau khi Thành phố có quyết định thành lập Hội Người khuyết tật, chị lại tất bật chuẩn bị đại hội. Đại hội lần thứ nhất chị Liên được tín nhiệm bầu làm phó chủ tịch Hội, và được phân công chịu trách nhiệm công tác tổ chức, tài chính và tiếp tục vận động phát triển hội viên. Sau 4 năm giữ chức vụ phó chủ tịch chị luôn làm tốt mọi công việc và phát triển được 100 hội viên, chị đã vận động các tổ chức xã hội, các nhà tài trợ giúp cho hội viên được về thủ đô Hà Nội vào Lăng viếng Bác Hồ điều mà người khuyết tật như chúng tôi dù trong mơ cũng không bao giờ dám nghĩ tới… ngày đó tôi cũng được mọi người cử vào ban chấp hành khóa I để đồng hành cùng Hội, chị chính là người truyền lửa cho tôi từ một người mặc cảm tự ti sống khép mình tôi đã mạnh dạn hơn trong các hoạt động của Hội, chị giúp tôi trau dồi kiến thức bằng cách chỉ dạy tôi những việc nên làm… sau khi hết nhiệm kỳ khóa I vì sức khỏe chị không cho phép nên chị xin nghỉ lùi lại phía sau theo dõi động viên khích lệ anh chị em chúng tôi tiếp tục phát triển Hội.
Từ một người rất sợ khi đứng trước đám đông, nhưng chị luôn động viên, khích lệ tôi, căn dặn từng lời trong công tác Hội… dần dần tôi cũng đã mạnh dạn hơn. Sau khi trở thành Ủy viên Ban chấp hành Hội, với suy nghĩ người khuyết tật nói chung và phụ nữ khuyết tật nói riêng đều có quyền được sống bình đẳng và hòa nhập với xã hội như bao người được nói lên tiếng nói của mình góp phần vào một xã hội tươi sáng, và chị cũng là người đã giúp tôi thành lập ra Câu lạc bộ Phụ nữ khuyết tật thành phố Thái Nguyên vào năm 2006, đó là nơi để cho chị em chúng tôi – những phụ nữ không may mắn bị khiếm khuyết động viên nhau, chia sẻ nói lên tâm tư nguyện vọng của mình.
Tại mái nhà chung, Tôi đã được chị em tín nhiệm bầu làm chủ nhiệm CLB từ 2006 đến 2019. Tôi luôn thăm hỏi, động viên, chia sẻ với các bạn nữ khuyết tật đồng cảnh ngộ giúp cho mọi thành viên có thêm nỗ lực vươn lên trong cuộc sống, khuyến khích chị em tham gia vào các hoạt động của Hội cũng như CLB, nâng cao nhận thức xã hội về người khuyết tật, được bình đẳng tiếp cận tham gia với tất cả các hoạt động như kinh tế - xã hội, văn hóa – văn nghệ…. được tôn trọng và có quyền thực hiện bình đẳng giới, đem lại lợi ích cho bản thân và xã hội.
Qua quá trình phấn đấu, rèn luyện học hỏi tôi và một số chị em trong CLB đã được trang bị nhiều kiến thức cơ bản trong giao tiếp, kỹ năng sống, kỹ năng lãnh đạo, kỹ năng quản lý tài chính… đã tự khẳng định được bản thân mình bằng việc Đại hội nhiệm kỳ III của Hội NKT TP Thái Nguyên chúng tôi 9/16 là nữ đứng trong hàng ngũ Ban chấp hành. Cảm thấy tự hào vì đã được hội viên tin tưởng giao cho mình những trách nhiệm làm sao để cho hội viên luôn thêm tin yêu và giúp cho hội trở thành mái nhà mỗi khi có thêm hội viên mới… từ những việc làm của tôi Từ ngày được tham gia công tác xã hội tôi đã phát triển và hoàn thiện được phần nào bản thân mình không còn mặc cảm tự ti như trước, công tác hội cũng được làm bài bản hơn. Tôi vẫn luôn âm thầm cảm ơn chị, nếu không có chị truyền lửa, truyền cảm hứng tiếp sức cho tôi ngày đó chắc giờ tôi vẫn là cô gái sống khép mình mặc cảm với chính bản thân, tự hứa với chị luôn cố gắng hoàn thành nhiệm vụ của Hội giao cho góp phần nhỏ bé của mình vào sự phát triển của Hội người khuyết tật thành phố Thái Nguyên.
BTC.