Câu chuyện của Đạt
CUỘC THI VIẾT
"Bình đẳng giới – Vì một cuộc sống tốt đẹp"
Tên Tác Phẩm: CUỘC ĐỜI CỦA ĐẠT
Mã số : 19
Tác giả: Vũ Thị Tám
Trần Thành Đạt, sinh ra và lớn lên trong một gia đình có 5 người con. “Giàu con út, khó con út”, câu nói của người xưa như vận vào Đạt. Anh thiệt thòi nhất trong nhà khi bị điếc bẩm sinh, chính vì căn bệnh quái ác này mà lớn lên Đạt cũng không thể nói được. Năm 1986, gia đình từng cho Đạt vào Sài Gòn chữa tai 2 năm nhưng vẫn không có kết quả.
Do không có điều kiện nên ngày nhỏ, mặc dù gia đình muốn xin cho anh vào 1 trường chuyên biệt dành cho người điếc nhưng không được. Điều này khiến cho cha mẹ anh buồn và day dứt mãi. Đến năm 1988, Đạt được bố mẹ xin vào Trường dạy chữ & dạy nghề cho trẻ điếc thành phố Hải Phòng. Từ đây, ngôi trường trở thành một mái nhà chung cho các bạn điếc được học văn hóa và học nghề, trong đó có Đạt và các bạn, được học văn hoá và học nghề dành cho người điếc.
Anh Đạt chụp ảnh cùng thành viên CLB người điếc đến thăm cửa hàng
Sau 4 năm học, Đạt đã trưởng thành thành một chàng thanh niên khoẻ mạnh cùng bao ấp ủ hy vọng về một tương lai ổn định cho cuộc đời mình sau này. Tuy nhiên, khó khăn lại thử thách ý chí và nghị lực của chàng trai trẻ khi nhiều cơ sở không nhận Đạt làm việc với lý do, không giao tiếp được thì không bàn giao công việc được. Mặc dù buồn và thất vọng nhưng nhờ sự động viên của gia đình và bạn bè, Đạt quyết định đi xa lên tận Lào Cai xin làm công nhân cho 1 cơ sở tư nhân sản xuất gạch hoa ốp nền.
Thời gian đầu vào làm Đạt gặp rất nhiều khó khăn, nhưng nhờ chăm chỉ thông minh, nhạy bén và cố gắng tìm hiểu diễn đạt để mọi người hiểu ý mình muốn nói, Đạt đã gắn bó với công việc được 2 năm. Công việc tuy khá ổn định nhưng vì quá xa nhà, nhớ gia đình, Đạt quyết định về Hải Phòng. Cũng từ đây là chuỗi ngày thay đổi công việc, từ làm bốc vác ở chợ đến bả sơn, cuối cùng, Đạt cũng dành dụm được một ít tiền và vay mượn thêm của người thân để mở cửa hàng buôn bán quần áo cũng tạm đủ sống.
Không chỉ gặp khó khăn trong cuộc sống mưu sinh, chuyện hạnh phúc gia đình của anh cũng gặp nhiều trắc trở. Năm 1995, Đạt từ Lào Cai về Hải Phòng gặp và kết hôn với vợ tên là Bình cũng bị điếc. Đồng cảnh ngộ, tưởng cuộc sống sẽ như hạnh phúc nhưng sau khi sinh được cậu con trai kháu khỉnh, vợ Đạt bị trầm cảm, cộng những khó khăn khúc mắc trong cuộc sống thường ngày khiến cô bị tâm thần nặng. Cuộc sống bế tắc, 2 vợ chồng ly hôn và Đạt sống 1 mình đến tận bây giờ….
Trong vô vàn khó khăn bủa vây người đàn ông vốn sinh ra đã không được may mắn, Đạt đã tìm được niềm vui từ những người bạn đồng cảnh ngộ với mình trong CLB người điếc Hải Phòng. Tại đây, mọi người giao lưu chia sẻ gắn kết với nhau và với các CLB, hội nhóm người điếc trên cả nước. Một tuần CLB sinh hoạt 3 buổi vào tối thứ hai, thứ 4, thứ 6 hàng tuần tại trường nuôi dạy trẻ khiếm thính. Đây chính là mái nhà chung chia sẻ buồn vui trong cuộc sống của người điếc gặp phải trong cuộc sống hay những khó khăn vướng mắc nảy sinh như đi khám bệnh không biết diễn tả để bác sĩ hiểu, bác sĩ nói về bệnh không hiểu nhiều cùng vô vàn câu chuyện khác...
Ảnh chụp trong chuyến du lịch của anh Đạt cùng bạn bè
Khi được chia sẻ với mọi người trong CLB, Đạt rất vui và cảm thấy còn may mắn hơn nhiều người đồng cảnh ngộ khác, bởi Đạt còn có cậu con trai lớn và trưởng thành, học đại học xong, được gia đình cho đi du học, hiện làm việc bên Đức. Xung quanh anh còn rất nhiều người hoàn cảnh éo le, bất hạnh hơn nhiều. Đạt tâm niệm, hãy vui lên và lãng quên nỗi buồn để sống 1 cuộc sống thoải mái bình thường, bạn bè sẽ là nguồn an ủi lớn. Đừng quá bi thương, HÃY QUÊN ĐI mà cười!
BTC.