Bạn chọn kì thị hay bình đẳng
CUỘC THI VIẾT
"Bình đẳng giới – Vì một cuộc sống tốt đẹp"
Tên Tác Phẩm: BẠN CHỌN KÌ THỊ HAY BÌNH ĐẲNG?
Mã số : 22
Tác giả: Hoàng Thị Hải
Hiện nay, cả nước có khoảng 6,2 triệu người khuyết tật, trong đó có khoảng 3,5 triệu phụ nữ theo Tổng cục Thống kê và UNICEF công bố kết quả Điều tra Quốc gia về Người Khuyết tật tại Việt Nam ngày 11/1/2019. Có bao giờ chúng ta suy nghĩ trong 3,5 triệu phụ nữ khuyết tật có bao nhiêu người phải chịu đựng sự bất bình đẳng trong cả gia đình và ngoài xã hội.
- Kì thị trong tình yêu và hôn nhân:
Ngày nay chúng ta đang sống trong một xã hội đổi mới nhưng đâu đó trong định kiến của mỗi một con người vẫn còn những kì thị với người khuyết tật đặc biệt là người khuyết tật nữ giới - những người chịu thiệt thòi vì "kì thị kép". Có một số người họ cho rằng mình có quyền đánh giá một con người là Quyền của họ? Những lời nói như những mũi tên bắn thẳng vào người đối phương cụ thể ở đây là người khuyết tật nữ giới. Tôi có được nghe một câu chuyện của một bạn nữ đã đi làm bạn là người đi xe lăn và có một đồng nghiệp nam đã hỏi bạn một câu: " khuyết tật chân mà cũng có nhiều giầy thế? Có chạm chân được xuống đất không?. Bạn nghĩ gì về những câu hỏi này nếu bạn chính là bạn nữ khuyết tật bị hỏi như vậy? Bạn có cảm thấy mình bị tổn thương. Nếu là tôi tôi sẽ khóc khi bị hỏi câu hỏi tương tự như vậy. Bạn nhìn thấy một phụ nữ khuyết tật chân và có những câu nói chân đã xấu đã khuyết tật còn bày đặt mặc váy? Vậy đó có là bình đẳng? Khuyết tật thì ở nhà đi ra đường làm gì ảnh hưởng đến mọi người.
Niềm hạnh phúc và bình đẳng của phụ nữ khuyết tật khi đoạt giải
Chị Ng Th D một phụ nữ khuyết tật tâm sự đôi khi chị thấy không bình đẳng trong chính ngôi nhà của mình. Chị không được đi học cao như anh em trong nhà bố mẹ chị nói con gái học cao làm gì mà còn con thì khuyết tật học có xin được việc không? công việc đại sự gia đình thì ý kiến của chị mọi người cũng ít lưu tâm tới. Ngày cả việc hạnh phúc của đời chị bố mẹ cũng gán ghép. Nhưng chị đã nói không với việc gán ghép hạnh phúc đấy. Bởi vì chị không cảm thấy hạnh phúc và yêu thương bên người mà bố mẹ chị gán ghép. Chị thấy mình cần phải lên tiếng đòi hỏi sự bình đẳng không chỉ cho mình mà cho tất cả những phụ nữ khuyết tật.
Có một thực tế rất phải suy nghĩ người khuyết tật là nữ giới khó xây dựng gia đình hơn người khuyết tật nam giới. Câu chuyện này được bà Võ Thị Hoàng Yến - Trung tâm Khuyết tật & Phát triển (DRD) làm dẫn chứng khi nói về sự thiệt thòi của phụ nữ khuyết tật trong tình yêu, hôn nhân. Theo bà Hoàng Yến trong hơn 10 năm làm việc với rất nhiều nhóm khuyết tật ở khắp các tỉnh thành, bà nhận thấy người khuyết tật có được gia đình riêng cho mình rất hiếm hoi, phụ nữ khuyết tật lập gia đình càng hiếm hơn, cứ 4 nam giới khuyết tật có gia đình thì mới có 1 phụ nữ khuyết tật có tổ ấm cho riêng mình. Với phụ nữ khuyết tật ở nông thôn, họ thường chấp nhận lấy người đàn ông từng ly dị, vợ mất, hoặc nghiện ngập, vô công rồi nghề. Nếu không dám lấy, họ cũng không dám làm mẹ đơn thân. Ở khu vực thành thị, cuộc sống và công việc có nhiều cơ hội hơn, nhưng mặc cảm vẫn còn đó, nên không nhiều người phụ nữ khuyết tật chấp nhận làm mẹ đơn thân, chấp nhận sống với định kiến từ gia đình, xã hội. Thực trạng này cũng đã được Viện Nghiên cứu phát triển xã hội chứng minh khi từng khảo sát vào năm 2008 và cho thấy kết quả, phụ nữ khuyết tật khó kết hôn hơn hơn nam giới gấp 3 lần.
Đó là những định kiến của rất nhiều luồng tư tưởng định kiến từ xưa. Một chàng trai không khuyết tật yêu một bạn gái khuyết tật sẽ có rất nhiều lời ra tiếng vào nói là có đẻ được hay không? Còn cái có giống mẹ nó không. Điều này vô tình đã gây tâm lý hoang mang và làm cho chàng trai bị lay động đã có rất nhiều chuyện tình yêu như vậy tan vỡ do một lý do là định kiến và kì thị của những tư tưởng bảo thủ của mọi người. "Đó là sự kì thị hay là một tội ác cản trở hạnh phúc của người phụ nữ khuyết tật" - chị Hoàng Thị Khương chủ tịch Hội Người khuyết tật huyện Thường Tín đã tâm sự như vậy. Những định kiến xưa cũ như một chiếc vòng kim cô vây bủa người phụ nữ khuyết tật. Những định kiến đó được phát ra thành lời hay hành động lại như những câu thần chú làm trái tim của người phụ nữ đau đớn và khó tìm được lối thoát do vậy phụ nữ khuyết tật chấp nhận cuộc sống một mình. Bởi họ sợ cái tư tưởng là người phụ nữ phải lo toan công việc gia đình bổn phận làm vợ làm mẹ làm con dâu khiến họ tự biến mình thành con nhím chỉ xù lông tự bảo vệ mình khi có người khác chạm tới. Và đã có rất nhiều người phụ nữ khuyết tật không dám bước qua định kiến và kì thị!
- Kì thị, bất bình đẳng trong công việc:
Hiện tại Việt Nam là nước có người khuyết tật đứng thứ 4 trong số các nước khu vực Châu Á - Thái Bình Dương. Đa số người khuyết tật có trình độ văn hoá thấp và chưa qua đào tạo nghề. Tỉ lệ lao động là phụ nữ khuyết tật từng làm việc và có việc làm thấp hơn so với nam. Trong khi đó, theo quan điểm của ILO thì việc làm là điều kiện quan trọng để phụ nữ khuyết tật hòa nhập. “Đi làm, có công việc là cách hòa nhập vào xã hội nhanh nhất, khẳng định giá trị bản thân tốt đối với phụ nữ khuyết tật”, theo bà Nguyễn Quỳnh Trang - Điều phối viên của tổ chức ILO.
Nghệ nhân Hoàng Thị Khương giới thiệu về tranh thêu tay
Đúng vậy việc làm là một trong những điều kiện để người phụ nữ khuyết tật khẳng định bản thân với xã hội. Nếu không có việc làm đồng nghĩa với việc sẽ không có thu nhập mà không có thu nhập thì dẫn đến đói nghèo.
Trong ý nghĩ của rất nhiều người trong đó có bố mẹ là người khuyết tật đặc biệt là phụ nữ. Thứ nhất họ nói khuyết tật không làm được gì đâu, biết gì mà làm, sức khỏe như vậy làm sao được, thôi cứ ở nhà để bố mẹ nuôi. Điều này vô hình chung làm suy nghĩ trong cách chọn việc cho người phụ nữ khuyết chỉ làm những công việc thường nhẹ nhàng ít mang tính tư duy.
- Bình đẳng để hoà nhập:
Một trong những cánh chim tiêu biểu trong cộng đồng người khuyết tật Việt Nam là Hội Người khuyết tật thành phố Hà Nội. Ngay từ mới khi thành lập năm 2006 thì Ban lãnh đạo Hội là chú Hùng, cô Vân và cô Diệp đã xác định phụ nữ khuyết tật luôn chịu nhiều thiệt thòi hơn so với nam giới khuyết tật do vậy cần phải có thêm một Ban phụ nữ khuyết tật thành phố Hà Nội để có thể gần hơn với chị em. Năm 2008 Ban phụ nữ khuyết tật thành phố Hà Nội ra đời trong niềm hân hoan và hạnh phúc của rất nhiều của những chị em phụ nữ khuyết tật. Rất nhiều những hoạt động được hướng tới chị em như nâng cao nhận thức, nâng cao năng lực, kĩ năng mềm trong công việc, những chương trình giao lưu tình yêu hôn nhân hạnh phúc gia đình của phụ nữ khuyết tật như một tiếng nói góp phần bình đẳng giới cho chị em phụ nữ khuyết tật.
Một chương trình Bình đẳng giới của Liên hiệp hội NKT Việt Nam và Hội NKT Hà Nội
Chị em phụ nữ khuyết tật nhóm rất dễ chịu nhiều những nguy cơ về bạo lực gia đình và bạo lực tình dục. Nghiên cứu thực tế của Trung tâm hành động vì sự phát triển cộng đồng cho thấy, cứ 10 phụ nữ khuyết tật thì có bốn người từng bị ít nhất một hình thức bạo lực tình dục. Ðộ tuổi lần đầu bị các hành vi bạo lực tình dục trung bình trong khoảng từ 24 đến 33 tuổi. Trong đó có những phụ nữ khuyết tật bị bạo lực tình dục lần đầu từ năm chín tuổi, cao nhất là hơn 50 tuổi. Những dự án về phòng chống bạo lực gia đình, phòng chống bạo lực tình dục, những cuộc thi viết và vẽ về bạo lực tình dục và bình đẳng giới là một minh chứng cho một thế giới bình đẳng và hoà nhập người khuyết tật của Hội Người khuyết tật thành phố Hà Nội sẽ luôn đồng hành cùng người khuyết tật đặc biệt là phụ nữ khuyết tật. Bình đẳng để xã hội tốt đẹp hơn và bình đẳng để những vầng trăng khuyết luôn toả sáng và ngát hương thơm cho cuộc đời.
BTC.